Con người chúng ta là con vật, nhưng lại khác ở chỗ là chúng ta có tri thức và ý thức. Điều thú vị ở chỗ mà bố ngộ ra, là khi con làm bất kể việc gì tốt hay xấu, thì đều có người thích, hoặc ghét con. Vậy tận cùng bản chất vấn đề này, là gì vậy.
Có lần bố đã nói với con về việc tốt xấu, đúng sai thì nó cũng chỉ là quan điểm hoặc góc nhìn của một phía. Vì sao lại như thế, có phải thật sự không có đúng hoặc sai, hay quả thật, không có một tiêu chuẩn nào được đưa ra, để quy định các vấn đề đó. Thật sự, đây là một trong những câu hỏi, bố phải mất một quá trình rất dài, và trải nghiệm trong đó với đủ mọi tính cách và suy nghĩ, thì mới ngộ ra được những vấn đề sau:
Mỗi người lớn lên với môi trường khác nhau, từ đó định hình nên tính cách của họ. Và với hàng tỷ người trên thế giới, hàng triệu người nơi đất nước con sinh ra, hàng trăm ngàn người quê hương con sống, và hàng chục người con tiếp xúc mỗi ngày. Liệu con có nghĩ họ sẽ có một quá trình hình thành, và phát triển nhận thức giống nhau. Để sau này, đưa ra nhận xét về một vấn đề là giống nhau. Đấy con thấy đó, xác xuất như vậy là quá khó đúng không nào.
Tiếp theo, người chúng ta có một thứ gọi là, tâm trạng. Tâm trạng là cái cảm xúc tức thời, được hình thành từ đủ mọi vấn đề liên quan đến mình, và tạo nên trạng thái tinh thần của chúng ta tại thời điểm chúng ta ngay lúc đó. Vậy, nếu khác thời điểm thì sao, rõ ràng nó sẽ là tâm trạng khác. Với mỗi tâm trạng khác nhau, và mỗi thời điểm khác nhau, thì nó cũng sẽ đưa ra những quan điểm, và nhận định không giống nhau.
Đối với vấn đề lợi ích và mối quan hệ, những vấn đề liên quan đến lợi ích của mình, thì để đưa ra ý kiến, quyết định trung lập, thì không hẳn ai cũng có thể làm được. Và nếu lỡ con có đưa ra một quyết định công tâm, thì con có nghĩ rằng, những người được gọi với thuật ngữ là người thân, người quen, họ có lôi quan điểm đạo đức ra để trách mắng con không.
Cuối cùng là những người không tự quyết được suy nghĩ, nhận định của mình. Nhìn chung, những người này đã bị tẩy não, và đề cao những giá trị của người khác, mà không biết rằng như thế tự nhiên họ chẳng còn những giá trị gì của bản thân nữa. Dần dần, họ không còn là họ mà trở thành các tín đồ, con chiên.
Ấy mà trong chủ đề này, bố sẽ nói về đặc tính con người. Thế nhưng, nãy giờ bố lại dẫn con đi lòng vòng chẳng hiểu gì hết nhỉ. Đây đây, giờ bố mới quay lại vấn đề chính. Mỗi người mỗi nhóm đặc tính khác nhau, để bố đưa ra ví dụ với vài nhóm người căn bản như: Thông minh và ngu dốt, tính toán và chính trực, để con hiểu sơ về vấn đề này.
Nếu con là người thông minh và sống chính trực, thì người ta sẽ sợ.
Nhưng nếu con thông minh mà tính toán, thì người khác lại ghét.
Mà con ngu dốt nhưng lại sống chính trực, thì họ lại thương hại và lợi dụng.
Và nếu ngu dốt mà lại còn tính toán, thì người ta sẽ coi thường.
Và những người giống nhau về đặc tính, thì lại thấy hợp và sống quý nhau, và nghĩ rằng cuộc sống và những suy nghĩ của họ là đúng, là số đông. Rồi con thấy đó, làm thế nào giữa quá nhiều những thứ rắc rối, và chi phối nhận thức của mọi người như vậy, mà tìm ra đâu là chân lý, đâu là điều đúng đắng. Nhưng nếu sống mơ hồ như vậy, thì làm sao con có thể định hướng được cuộc đời mình, làm sau hình thành nên những quan điểm, và lý lẽ sống của riêng con được.
Mà có lần bố đã nói với con, mọi việc thực ra đều luôn chứa đựng sự đơn giản trong đó. Giống như cái cách, con đừng quan trọng người khác sẽ nghĩ gì, đánh giá ra sau. Thay vào đó, con cứ chọn một cuộc sống của riêng mình, đủ hiểu con sẽ biết làm điều gì con thích. Đủ mạnh con sẽ làm những gì con muốn mà không ai cản trở. Và đủ chân thành thì dần dần, không nói mọi người cũng hiểu và con sẽ thoả mái với việc sống trên dư luận.
Vậy thì tóm lại , vì đặc tính con người không ai giống ai. Đặc tính đó sẽ ảnh hưởng đến suy nghĩ và nhận định của mọi người về một vấn đề chúng lại không giống nhau. Do đó, con đừng quan tâm đến nhận xét, đánh giá mà nó không phải là của con. Mà hãy tập trung để phát triển những giá trị bản thân. Khi giá trị bản thân con càng cao, con biết mình là ai, con đang ở đâu, và hẳn nhiên là con sẽ tự mở ra con đường đi riêng của mình.
Đặc tính con người chúng ta là gì?
Con người chúng ta là con vật, nhưng lại khác ở chỗ là chúng ta có tri thức và ý thức. Điều thú vị ở chỗ mà bố ngộ ra, là khi con làm bất kể việc gì tốt hay xấu, thì đều có người thích, hoặc ghét con. Vậy tận cùng bản chất vấn đề này, là gì vậy.
Có lần bố đã nói với con về việc tốt xấu, đúng sai thì nó cũng chỉ là quan điểm hoặc góc nhìn của một phía. Vì sao lại như thế, có phải thật sự không có đúng hoặc sai, hay quả thật, không có một tiêu chuẩn nào được đưa ra, để quy định các vấn đề đó. Thật sự, đây là một trong những câu hỏi, bố phải mất một quá trình rất dài, và trải nghiệm trong đó với đủ mọi tính cách và suy nghĩ, thì mới ngộ ra được những vấn đề sau:
Ấy mà trong chủ đề này, bố sẽ nói về đặc tính con người. Thế nhưng, nãy giờ bố lại dẫn con đi lòng vòng chẳng hiểu gì hết nhỉ. Đây đây, giờ bố mới quay lại vấn đề chính. Mỗi người mỗi nhóm đặc tính khác nhau, để bố đưa ra ví dụ với vài nhóm người căn bản như: Thông minh và ngu dốt, tính toán và chính trực, để con hiểu sơ về vấn đề này.
Và những người giống nhau về đặc tính, thì lại thấy hợp và sống quý nhau, và nghĩ rằng cuộc sống và những suy nghĩ của họ là đúng, là số đông. Rồi con thấy đó, làm thế nào giữa quá nhiều những thứ rắc rối, và chi phối nhận thức của mọi người như vậy, mà tìm ra đâu là chân lý, đâu là điều đúng đắng. Nhưng nếu sống mơ hồ như vậy, thì làm sao con có thể định hướng được cuộc đời mình, làm sau hình thành nên những quan điểm, và lý lẽ sống của riêng con được.
Mà có lần bố đã nói với con, mọi việc thực ra đều luôn chứa đựng sự đơn giản trong đó. Giống như cái cách, con đừng quan trọng người khác sẽ nghĩ gì, đánh giá ra sau. Thay vào đó, con cứ chọn một cuộc sống của riêng mình, đủ hiểu con sẽ biết làm điều gì con thích. Đủ mạnh con sẽ làm những gì con muốn mà không ai cản trở. Và đủ chân thành thì dần dần, không nói mọi người cũng hiểu và con sẽ thoả mái với việc sống trên dư luận.
Vậy thì tóm lại , vì đặc tính con người không ai giống ai. Đặc tính đó sẽ ảnh hưởng đến suy nghĩ và nhận định của mọi người về một vấn đề chúng lại không giống nhau. Do đó, con đừng quan tâm đến nhận xét, đánh giá mà nó không phải là của con. Mà hãy tập trung để phát triển những giá trị bản thân. Khi giá trị bản thân con càng cao, con biết mình là ai, con đang ở đâu, và hẳn nhiên là con sẽ tự mở ra con đường đi riêng của mình.