Không ai biết liệu có đa vũ trụ trong thế giới này hay không nhưng trong vũ trụ khả kiến (Vũ trụ nhìn thấy được) có hơn 170 tỷ thiên hà. Thiên hà của chúng ta đa sống là “Dải Ngân hà” (Milky Way) có chứa xấp xỉ 400 tỷ ngôi sao (Mặt trời). Và trái đất mà con đang ở là hành thứ 3 trong tám hành tinh quay quanh hệ mặt trời. Và trong số hơn 1 triệu loài động vật trên trái đất, con người chúng ta là loài động vật có tư duy và trí tuệ cao nhất. Vậy giữa 8 tỷ người trên trái đất và trong vũ trụ bao la này này con có thấy mình thật nhỏ bé hay không. Và có khi nào con nghĩ:
- Trước khi sinh ra ta là ai?
- Mình xuất hiện trên thế giới này có ý nghĩa gì?
- Sau khi chết chúng ta đi về đâu?
Để trả lời những câu hỏi này mà xã hội loài người bắt đầu hình thành nhiều hệ tư tưởng, triết lý và tôn giáo khác nhau. Mục đích cuối cùng cũng là để chúng ta sống đức hạnh (hạnh phúc và đạo đức) và chân thành hơn. Nhưng trong quá trình hình thành và phát triển của xã hội loài người, từ thời săn bắn hái lượm phụ thuộc chính vào thiên nhiên đến xã hội hiện đại chúng ta bị lệ thuộc vào các mối quan hệ, phép tắc, luật lệ. Dần dần từ một đứa trẻ hạnh phúc vô âu vô lo, chúng ta lớn lên với định hướng của gia đình, dòng họ, nhà trường, xã hội, chế độ … Và trong hành trình sinh lão bệnh tử gặp hàng vạn người đó liệu có bao nhiêu người sẽ hỏi con về ý nghĩa của cuộc đời này. Hầu hết mọi người còn mải lo mưu sinh nên chỉ nói về vấn đề mưu sinh cuộc sống, hầu hết mọi người vẫn chìm đắm vào các thú vui (niềm vui thú vật) đâu ai quan tâm đến đam mê, lý tưởng sống, hầu hết mọi người sống trong đố kỵ, ganh ghét, được hơn nên đâu để ý đến sự chân thành của mình đang mất dần.
Vậy vốn dĩ từ khi sinh ra chúng ta đã là con người tràn đầy hạnh phúc, vô âu, vô lo. Thế thì hà cớ gì chúng ta phải ngủ mê (sống lao theo tiền tài, địa vị, danh vọng, sắc dục …) đi để cần phải “thức tỉnh”. Và nếu lỡ chúng ta lỡ đi nhầm đường và đã đánh mất đi Chân – Thiện – Mỹ (sự chân thành, thiện lành và hướng tới điều tốt đẹp), vậy chỉ đơn giản là nhìn (ngẫm) lại và bước lại đường và tìm lại những gì mình đã mất. Bởi vốn dĩ có những thứ cho dù “rất nhiều tiền” thì vẫn không mua được trong đó có “Vé về với tuổi thơ”.
Chào mừng con đến với kho báu của mình Tin Tin nhé. Ngày trước bố từng nghĩ “để thay đổi một gia đình phải huy sinh một thế hệ”, thay đổi ở đây không chỉ về mặt vật chất mà cả mặt tư duy trong đó. Chính vì điều đó mà ông bà con đã cố gắng cần cù lao động để bố mẹ được ăn học đến nơi, đến chốn, trở thành tầng lớp lao động trí thức. Vậy thì trách nhiệm tiếp theo của thế hệ bố mẹ là nuôi dạy con đầy đủ cả về vật chất và tinh thần để con trở thành người hạnh phúc, vui vẻ, đạo đức và có ích cho xã hội thì có lẽ cũng hoàn thành tâm nguyện.
Và may mắn thay, trong quãng đời làm kinh doanh của mình bắt đầu từ năm thứ 2 đại học và suýt chút nữa định xin nghỉ học ở năm thứ năm để theo đuổi con đường không giống ai của mình. Đến thời điểm hiện tại là 33 tuổi (trước dự định 2 năm), có lẽ do ý tố khách quan về khủng hoảng kép của đại dịch Covid và suy thoái kinh tế thế giới sau đó, bố có thời gian để tái cấu trúc lại toàn bộ các mảng kinh doanh, các mối quan hệ, các lý tưởng hoài bão của mình. Và nhận thấy một điều, với cường độ làm việc, tiếp xúc, xử lý thông tin, trách nhiệm, biến cố cuộc sống liên tục với hơn 12 tiếng một ngày trong thời gian 13 năm bố dường như trãi qua cả một quãng thời gian dài với đầy đủ hỉ nộ ái ố của một đời người. Ừ con nghe không lầm đâu, có lẽ đi trên con đường riêng không giống số đông, lập ra các mô hình kinh doanh trong nhiều lĩnh vực và xây dựng văn hoá doanh nghiệp riêng với đa dạng tính cách con người trong đó dần dần bố “ngộ” dần các tính chất, quy luật căn bản của cuộc sống, công việc và tư duy tư duy của loài người. Và khi ngẫm lại ngày xưa có người từng nói bố “Mi không có giai đoạn trưởng thành à, từ giai đoạn trẻ sang giai đoạn già luôn” bố mới hiểu được có lẽ tư duy bố đã già thật sự nhưng lại tồn tại trong một cơ thể sinh học còn trẻ. Nhưng thôi với những lời nói đầu này, và toàn bộ nội dung trong kho tàng bố chỉ muốn nhắn gửi con những nội dung sau:
- Việc sinh ra trên đời này không phải là do con quyết, trước kia con là ai và sau khi mất con là gì điều đó không quan trọng. Miễn mỗi phút giây con tồn tại đều như một trang giấy trắng hạnh phúc được tô điểm thêm vài chấm màu sắc để con luôn thấy cuộc sống này thật thú vị là được. Bản chất của hạnh phúc không phải là đích đến và càng không phải là hành trình mà chính là cảm giác ngay cả khi gặp bất HẠNH con cũng cảm thấy mình thật PHÚC (may mắn).
- Con cứ trở thành ai, người như thế nào điều đó cũng không quan trọng. Miễn con đừng bao giờ thấy có lỗi với lương tâm mình là được. Bất cứ điều gì cũng có hai mặt của nó, xã hội này là do con người tạo ra, các nguyên tắc ,quan điểm, đạo đức, quy định từ gia đình, nhà trường, xã hội, chế độ … đều liên tục thay đổi và điều chỉnh, qua đó để phù hợp với số đông và phục vụ quyền lợi của một nhóm lợi ích thiểu số trong đó. Và điều tuyệt vời bố có thể nói với con là bây giờ con có thể tự do lựa chọn môi trường nào phù hợp để tồn tại và phát triển trong đó và nếu đủ năng lực con hoàn toàn có thể tự xây dựng môi trường riêng với các nguyên tắc và chuẩn mực riêng của mình.
- Con có bao nhiêu mối quan hệ, hay được bao nhiêu người quan tâm không quan trọng. Hãy tìm cho mình một người đồng hành đến cuối đời con nhé. Người đó không cần nhất thiết phải giống con, không cần nhất thiết phải hiểu con, không cần nhất thiết phải bù vào những điều con khuyết. Cuộc đời bố cũng gặp gỡ nhiều người và mẹ con là người bố thấy phù hợp nhất. Bằng chứng ư, tới thời điểm giờ bố mẹ vẫn chưa bao giờ cãi nhau hay cần phải giải thích quá nhiều để đối phương hiểu. Nên cuối cùng bố thấy chỉ cần con gặp được người biết lắng nghe con là đủ.
- Gì cũng nên thử, ít nhất là một lần con nhé. Không có gì quý giá hơn giúp con phát triển bằng việc trải nghiệm. Tốt xấu không phải là việc do người khác đánh giá mà điều đó có giúp con hạnh phúc hơn hay không. Xã hội loài người thú vị lắm, con làm bất cứ việc gì dù xấu hay tốt thì cũng đều có người ghét hoặc thích con. Vậy thì con cứ bản lĩnh mà sống trên dư luận nhé.
- Và cuối cùng bố chỉ mong con đừng bao giờ đánh mất sự chân thành của mình. Bố dùng từ đánh mất vì bản chất ai sinh ra cũng đều có nó, cuộc sống mưu sinh, tham sân si là con người ta lựa chọn một cuộc sống đắc nhân tâm và mất dần đi sự chân thành của mình. Ngoài kia lúc nào con cũng bắt gặp những người nói chuyện nhân văn, đạo đức, làm từ thiện nhưng không nhiều người sống thực sự chân thành. Nhưng con dễ dàng thấy sự chất phát chân thành nhiều hơn ở những đứa trẻ vì vốn dĩ cuộc sống của nó là vô âu vô lo.
Tới đây thì con sẽ tự hỏi, thế để ngộ ra và sống được cuộc đời như thế thì con cần những gì. À thì, nhiều nhiều lắm, đó là người khác nghĩ vậy. Chứ suốt chặng đường tìm lời giải, trãi qua quá nhiều những điều không chỉ diễn tả bởi hai từ sóng gió mà đủ. Bố mới thấy thì ra lại rất đơn giản. “Tự do” con à, con chỉ cần điều giản đơn đó thôi, và những điều con cần có được tự do:
- Tự do thời gian: Nó là tài sản lớn nhất của con và càng ngày nó chỉ có vơi đi dần chứ không tăng thêm. Nên con cần trở thành người tự do quyết định thời gian của mình làm gì, bao lâu. Và nên nhớ con sẽ không bao giờ có được tự do nếu là người đi làm thuê cho mình và cả người khác (bán thời gian, trí lực, sức lực) nhé.
- Tự do không gian: Vũ trụ này con muốn đi đâu thì đi nhé, thời bố con người chỉ đi lại trên trái đất, một ít người đến mặt trăng, thời con có thể sẽ lên tới sao hỏa. Hộ chiếu một số quốc gia được miễn visa để đi lại hơn 150 nước, và tin vui là với chính sách thân thiện của mình, đất nước mà con được sinh ra cũng đang có chính sách ngoại giao tốt và số các nước miễn visa ngày càng tăng. Vậy nên trở thành công dân tốt (không vi phạm luật pháp) của các đất nước để con có thể sở hữu nhiều quốc tịch và không bị giới hạn bởi không gian nhé.
- Tự do lợi ích: Con người hình thành nên xã hội này thì bắt nguồn từ lợi ích và tất nhiên mâu thuẫn xảy ra cũng chỉ vì xung đột lợi ích. Vậy để những lợi ích của mình không hoặc ít liên quan đến càng nhiều người thì cuộc sống con càng nhẹ nhàng.
- Tự do tiền tệ: Ừ con nghe không lầm đâu tiền tệ chứ không phải là tài chính. Như bố nói ở trên khi con có được tự do về mặt không gian thì tiền bạc con cũng cần được chuyển dịch và sử dụng ở bất kỳ khi nào và bất kỳ quốc gia nào mà không bị giới hạn thì đó mới gọi là tự do.
- Tự do về quan hệ: Nó là cái cuối cùng và là khó nhất, nói khó nhất vì để có được tự do này con cần phải có đủ bốn cái trên. Nói mà cho nó giản đơn thì: Con muốn làm gì, khi nào, ở đâu, miễn không ảnh hưởng bất kỳ ai và con luôn có đủ tài chính để làm nó. Thì lúc đó cuộc sống con mới thật sự không bị lệ thuộc, không nhờ vả, không nợ ân tình. Khi đó bản thân con sẽ tự quyết cuộc đời mình, các mối quan hệ nào mình cần giữ và tự khắc ánh sáng hạnh phúc sẽ chiếu sáng cuộc đời con.
Vấn đề nằm ở chỗ làm như thế nào để đạt được những sự tự do ở trên thì không ai nói, không ai chỉ, không ai tự dưng mang đến cho. Vì nó khó ư, hay vì nó không có thật, hay phải chọn cuộc sống buông bỏ hoặc một cuộc đời phụng sự. Hãy tự khám phá nhé, Vì để tự do thì việc đầu tiên con phải tự lực, đủ lực (Tâm, tầm, trí, Tín) thì con sẽ tự phát “Tiềm thức” của bản thân và mở ra một thế giới mới – Thế giới của riêng con.
Chào mừng đến với kho báu của Tin Tin!